Ngâu muộn

Cuối thu rồi mà vẫn còn mưa ngâu
Chức Nữ nàng ơi, sao hoài khóc mãi
Cuộc tình đó vốn chỉ “già nhân ngãi”
Rổ rá vênh nhau, cạp lại chẳng vừa.

Buồn làm gì mấy cái chuyện ngày xưa
Bèo nước giao nhau giờ là dĩ vãng
Dừng khóc thôi cho bầu trời quang đãng
Nhân thế vui tươi, hứng khởi, miệt mài.

Cuộc đời này không ngắn cũng chẳng dài
Tâm ứng tùy nghi, vậy là biết sống
Lùi lại một bước, trời cao biển rộng
Tâm trí vô tư, sảng khoái vẫy vùng.

Ngưu Lang xưa nay đã hết thẹn thùng
Giờ đã chuyên tâm vào làm kinh tế
Sợ nhất trên đời… đó là bán ế
Ngâu mãi hoài rơi, buôn bán kiểu gì.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.