Đối nghịch

Anh vẫn lặng lẽ sống bên đời
Mặc cho ngày tháng cứ dần trôi
Thanh thản, an lành, không rắc rối
Chẳng thích tiệc tùng hay vui chơi

Em thì chắc hẳn vẫn lả lơi
Vẫn cứ vuốt ve những lời mời
Cảm động bữa nào, sâu bữa ấy
Tội gì không ăn, và không chơi

Anh sống lặng lẽ thấy quen rồi
Nhiều lúc cứ tưởng mình dở hơi
Đôi khi thấy lòng mình bối rối
Nhưng chỉ khó lúc ban đầu thôi

Em còn thanh xuân thì cứ chơi
Đó là quy luật của ngàn đời
Tuổi trẻ thì vẫn còn giá trị
Khi nào “thân tàn” thì sẽ thôi.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.