Khoảng trống

Phú Quang đi rồi, Phú Quang ơi
Ai sẽ viết về mùa thu Hà Nội
Bởi mọi người bây giờ đều rất vội
Chẳng ai chịu kể chuyện của mình

Những đêm về khi gương hồ lung linh
Ai sẽ động lòng trước cây bàng lá đỏ
Ai sẽ ngây ngô nhìn hàng cây góc phố
Chỉ còn lại đây nỗi im lặng đến tê người

Những buổi chiều trong hối hả cuộc đời
Ai sẽ tách mình đi lang thang bát phố
Rồi tạo nên những buổi gặp gỡ kỳ ngộ
Đi lang thang để tìm kiếm một con đường

Phú Quang đi rồi, bao người thương
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
Im lặng đêm nay, nỗi buồn tràn ngập
Hàng đèn mờ sương như khóc hộ bao người.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.