Nắng – Mưa

Nắng
Cà phê đắng
Không gian lặng
Ngõ vắng
Thời gian thắng
ngừng trôi nơi đây
Mây trắng
chân trời xa trôi
Ngồi
Ta suy nghiệm
Kỉ niệm
cứ ùa về
Vị cà phê
bỗng hóa ngọt.

Mưa
Vườn vắng
Giai điệu xưa bảng lảng
Thinh lặng
U sầu
Rồi ta sẽ về đâu
Hai mươi năm giai điệu ấy
Vẫn vậy
Chỉ có ta
già đi nhiều
Cô liêu
độc bước
Số của ta
biết làm sao được
Mưa
Vườn vắng
Suy tư
Hoài niệm
Giai điệu xưa màu nhiệm
Triết lý nhân sinh
Tình người
sự thành thật
luôn làm lay động được con người
Dù cuộc đời có lúc héo, lúc tươi.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.