Nghệ sĩ hạng xoàng?

Thỉnh thoảng tôi lại thấy trên báo chí có bài viết về các nghệ sĩ với nội dung là khoe nhà, khoe xe, khoe trang trại, thậm chí tệ hơn là khoe trang sức, khoe quần áo của họ. Tôi không hiểu các nghệ sĩ và nhà báo khoe thế để làm gì, phục vụ cho mục đích gì, tiêu chí làm báo “cách mạng” ở ta là như thế nào? Liệu các bài báo đó có làm cho xã hội tốt đẹp hơn không hay chỉ làm gia tăng những chuyện “ngồi lê đôi mách” ở cả trên không gian mạng và ngoài đời.
Đọc tiếp…

Luận tang bồng

Chiều hôm tỉnh giấc thấy mưa bay
Cuộc sống vẫn trôi, ngày qua ngày
Còn ta, chẳng hiểu người hay máy
Thản nhiên cô độc nhiều năm nay
Đọc tiếp…

Nắng – Mưa

Nắng
Cà phê đắng
Không gian lặng
Ngõ vắng
Đọc tiếp…

Nắng thu

Nắng lên cho anh giặt màn
Nắng lên khô ráo để nàng phơi chăn
Chăn màn còn mãi lăn tăn
Chẳng thôi nghĩ ngợi oằn vằn với nhau
Đọc tiếp…

Thu ngập ngừng

Hôm nay thu lại về
Sau vài ngày lạnh giá
Đông cớ sao vội vã
Kéo cái lạnh sang đây
Đọc tiếp…

Có con voi ở trong phòng

Người phương Tây dùng thành ngữ “Có con voi ở trong phòng” để chỉ những trường hợp mà có những điều ai cũng thấy, ai cũng hiểu nhưng vì lý do nào đó mà không ai nói ra. Những người nói ra thì hoặc là những người rất cao siêu, hoặc là những người rất ngây thơ. Đặc điểm chung của hai đối tượng này là họ không sợ. Người tài giỏi đến mức “thần thông quảng đại” nên không sợ, hay người ngây thơ không biết gì nên không sợ.
Đọc tiếp…

Gió mùa đông bắc

Gió giật
từng cơn gào thét
Gió mùa đông bắc chứ có phải bão đâu
Giật rít sao cho ngầu
Đọc tiếp…

Buổi sáng mùa thu

Sáng ra một ấm chè tàu
Nắng xiên cửa sổ một màu vàng chanh
Mùa thu, một sớm yên lành
Đu đưa trong gió một cành hoa tươi.

Người lữ hành cô độc

Đôi khi ta thấy cuộc đời mình dang dở
Cũng phải thôi, ta đang ở giữa hành trình
Hành lý lỉnh kỉnh, nhiều thứ linh tinh
Cái trọng lượng, cái không có trọng lượng
Đọc tiếp…

Lá rụng về cội

Chiếc lá vàng rụng xuống
sau một đời sôi động xanh tươi
Là con người
không ai tránh được vòng sinh lão bệnh tử
Đọc tiếp…

Nhất định về quê

Những đoàn người đội mưa nắng về quê
Bỏ lại sau lưng những giấc mơ dang dở
Họ phải về vì không còn có thể chống đỡ
Những thách thức vốn chỉ có từ thủa hồng hoang
Đọc tiếp…

Học để hạnh phúc

Việc học phổ thông của học sinh trong trường nói chung được phân ra làm hai mảng: khoa học tự nhiên (toán, lý, hóa…) và khoa học xã hội (văn, sử, địa…). Cá nhân tôi cho rằng, hai mảng này quan trọng như nhau. Tất nhiên, người ta hiểu điều này, nên các môn học người ta đưa vào chương trình giáo dục đều quan trọng cả. Không ai lại đưa vào những môn học vô bổ, làm lãng phí thời gian và tâm sức của học sinh và phụ huynh.
Đọc tiếp…

Mưa dai dẳng

Có những ngày mưa từ sáng đến trưa
Rồi lại tiếp tục mưa từ chiều đến tối
Ta rảnh rang nên ta cũng chẳng vội
Cứ đủng đỉnh như giải tỏa đền bù thôi.

Thơ dài thơ ngắn

Từ trước đến nay mọi người cứ nhầm lẫn là, làm thơ hay thì thơ phải dài kiểu như các trường ca, trường thi… Tôi khẳng định là không phải, làm thơ hay nhưng dài mới là khá, làm thơ hay nhưng ngắn thì là giỏi, làm thơ hay nhưng cực ngắn là tài. Để làm thơ ta phải có chất liệu, cảm xúc và hiểu về luật thơ.
Đọc tiếp…