Tại sao phải chào cờ?
26/08/2018 Bình luận về bài viết này
Tại sao phải chào cờ? Câu hỏi một của đứa trẻ làm không ít người lớn phải ngỡ ngàng. Trẻ con đặt ra câu hỏi tại sao cho tất cả mọi thứ, không phải người lớn nào cũng trả lời cho rành rọt được. Thậm chí còn phải trả lời hơn cả rành rọt, đó là phải trả lời nôm na, vì nói một cách nôm na trẻ con mới hiểu. Einstein nói: “Nếu bạn nói mà một đứa trẻ không hiểu, thì chính bạn cũng chưa hiểu”. Nghĩa là bạn chưa hiểu sâu, bạn chưa thể nói nôm na cho dễ hiểu được.
1. Hiểu để thực hành cho trang nghiêm
Một quốc gia bao giờ cũng có bốn thứ tiêu biểu là quốc hiệu, quốc kỳ, quốc huy và quốc ca. Quốc hiệu hiện tại của ta là “Việt Nam”, quốc kỳ là lá cờ đỏ sao vàng, quốc ca là bài “Tiến quân ca” do nhạc sĩ Văn Cao sáng tác, còn quốc huy ra sao thì xin mời người tìm kiếm hình ảnh trên mạng để biết. Ba thứ ấy nước nào cũng cần để phân biệt nước này với nước khác, để dùng trong các hoạt động khánh tiết, những ngày lễ kỷ niệm các sự kiện trọng đại của quốc gia.
“Tại sao phải chào cờ?” Nếu ai không hiểu ý nghĩa của hoạt động này thì không chào cờ cho trang nghiêm được. Nếu có trang nghiêm thì cũng chỉ là trang nghiêm bắt buộc, theo đám đông, theo thói quen… Thấy người đi trước làm vậy, người xung quanh làm vậy nên ta cũng làm vậy, chứ không thực sự hiểu thấu đáo và sâu sắc về ý nghĩa của hoạt động này. Tôi đã tham dự nhiều sinh hoạt đông người, khi chào cờ thậm chí có những người vẫn thản nhiên ngồi.
Để đất nước được hòa bình, tự chủ và thống nhất được như ngày nay là biết bao công của những người đã ngã xuống. Ngã xuống không phải chỉ là ở cuộc chiến gần đây, mà ngã xuống ở cả những cuộc chiến từ hàng trăm, hàng nghìn năm trước. Để đất nước được như ngày nay là công lao của rất nhiều các bậc tiền nhân qua các thời kỳ, từ thủa khai thiên lập địa, cắm cờ dựng nước cho đến bây giờ đã lập quốc và giữ gìn. Tổ quốc là đất nước do tổ tông để lại.
2. Chào cờ để tri ân liệt tổ liệt tông
Lưu ý, quốc kỳ, quốc huy, quốc ca và quốc hiệu chỉ đại diện cho nhà nước hiện tại. Ở thời đại trước bốn thứ trên của đất nước ta khác, thời đại trước nữa lại khác nữa. Tương ứng với đó là những người đã ngã xuống để bảo vệ đất nước, bảo vệ biên giới về mặt lãnh thổ và lãnh hải ở thời đại trước. Sau này có nhà nước khác, bốn thứ ấy cũng thay đổi. Quốc gia nào cũng có truyền thống lịch sử, quốc gia nào cũng phải ghi nhớ công ơn của tổ tiên mình.
Những người đã ngã xuống không phải chỉ là những người đã anh dũng chiến đấu ngoài mặt trận, mà còn là những người chết vì cảm lạnh, vì rắn cắn, vì ngã núi, vì cây đổ khi bảo vệ kho gạo cho tiền tuyến. Những người chết vì bom nổ, vì lũ lụt ở hậu phương khi đang sản xuất, nuôi trồng cho tiền tuyến… Những người đang sống hiện nay và họ đang từng ngày bám biên giới trên đất liền để bảo vệ lãnh thổ, bám biên giới trên biển để bảo vệ lãnh hải.
Những người chết tan xác vì bom, những người chết không tìm được xác trên núi cao, dưới vực thẳm, trong rừng sâu, ngoài biển rộng nếu họ không có người thờ cúng thì linh hồn họ biết đi đâu ngoài về đậu bên trong lá cờ của tổ quốc. Hoạt động chào cờ là để nhớ đến những người đó. Vậy nên, hoạt động chào cờ là thiêng liêng lắm. Trước bất kỳ hoạt động đông người nào, từ chính tắc đến ngoại khóa, thuộc mọi cấp của nhà nước về nguyên tắc đều phải chào cờ.
Thay lời kết
Khi mà cán bộ xã còn ăn bớt từng con gà của dân, cán bộ tỉnh còn mua cho gái nhà này xe nọ thì tôi tin còn nhiều cán bộ, chứ chưa nói đến người dân, còn chưa hiểu ý nghĩa của hoạt động trào cờ, càng không xứng đáng với lá cờ tổ quốc. Họ có trang nghiêm đấy nhưng chỉ là giả vờ. Họ giả vờ tin như moi người để được làm cán bộ rồi gây ra những việc vô luân, thất đức… “Thượng bất chính hạ tắc loạn”, đến nguyên thủ còn bất chính thì làm sao đất nước chả đảo điên.




