Không còn vui nữa

Anh chẳng còn muốn vuốt sáp mỗi sáng
Em chẳng còn muốn tô son trước lúc đi làm
Ta đều chẳng còn thấy gì vui để mà ham
Cuộc đời buồn hơn lúc càng thêm đông tuổi

Để rồi có những lúc giật mình tiếc nuối
Tại sao ta cứ sống độc thân quá nhiều
Những người cô độc phải đợi bao nhiêu
Để đến khoảnh khắc gặp được người ấy

Sao cuộc đời bây giờ lạ kỳ quá vậy
Bất cứ ai cũng nguyên tắc quá nhiều
Ai cũng muốn gặp được người biết điều
Dù bản thân mình lại chẳng hề hoàn hảo

Cuộc sống này quả thật nặng nề cơm áo
Hay là trong thâm tâm suy nghĩ quá nhiều
Ai cũng mong chờ đợi người khác làm liều
Trong thời đại toàn những người nhút nhát.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.