Tiêu diêu

Ô hay cái nắng hanh hao
Cái trời buốt giá cứ vào đòi thơ
Chủ thể còn đang lơ mơ
Cuối tuần dậy muộn, mắt mờ, mũi khô

Nào đâu muốn được trầm trồ
Nào đâu “gương lược” để phô với đời
Mặc khách này chỉ mải chơi
Thong dong, tự tại giữa đời an nhiên.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.