Văn – thể – mỹ

Đã hè chưa mà sao trời lộng gió
Nắng ngập tràn, rét vẫn còn vương
Chiều cô đơn mình ta với con đường
Không hối hả, ta từ từ chậm bước

Đi một mình không đi nhanh được
Ngã sõng soài thì ai đỡ mình lên
Đường còn xa nên tâm trí phải bền
Đi bước nào phải chắc từng bước đó

Kẻ độc hành thì bao giờ cũng khó
Cái được là chẳng có người nào tranh
Tâm thảnh thơi, trí chẳng phải lo giành
Không bước vội, cũng không dừng bước nghỉ

Người lữ hành lựa chọn văn – thể – mỹ
Rồi cô đơn chẳng có ai đi cùng
Hè sắp rồi, những ngày nắng như nung
Tâm ớn lạnh vì trong lòng có lửa.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.