Không giấc mơ

Em ạ
anh từng đã buồn đến vô vọng
Nhưng ngày dài tháng rộng
cứ trôi đi
Thấy chuyện xưa
cũng chẳng đáng gì
Không phải
mà là thời gian đã chữa lành vết thương
lúc nào không hay

Trên đời này
người vô vọng
không phải là người nghèo
không phải là người tàn phế
Mà là người không có giấc mơ
không có câu chuyện cuộc đời
để kể
không có mục tiêu
để hướng tới
Sống là không chờ đợi
thời gian là thuốc tiên.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.