Vân vân mây mây

Cuối tuần phố đìu hiu
Chỉ còn lại trời biếc
Đám mây trắng lãn việc
Lang thang trôi hững hờ

Cuộc sống vân bây giờ
Tự biết mình giới hạn
Lấy mây kia làm bạn
Chả tranh đấu mệt người

Vân chỉ tìm mây thôi
Hữu bằng cùng mơ mộng
Bầu trời kia thật rộng
Sức mình được bao nhiêu

Cuối tuần phố đìu hiu
Nhưng lòng mây thanh thản
Một mình không ai quản
Tự do… trôi lững lờ.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.