Mưa khuya

Vườn khuya, mưa đêm tí tách rơi
Không gian im vắng, một mình tôi
Dĩ vãng tràn về bao nhức nhối
Nhiều điều day dứt mãi khôn nguôi

Trời đêm, mưa rơi mãi không thôi
Thời gian như đứng lại, ngừng trôi
Có người ngồi lặng nhìn bóng tối
Quá khứ chưa hẳn đã qua rồi.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.