Tự dưng thèm một mối tình

Tự dưng thèm một mối tình
Tự dưng người ấy với mình ra đi
Đi đâu chẳng tính toán chi
Đi cho bõ ghét tháng ngày cách ly
Gian lao vốn chẳng sá gì
Rong ruổi Nam Bắc quên đi tháng ngày
Đi thì tỉnh, dừng thì say
Cắm trại, ta đốt lửa này hoan ca
Đời ta hẳn là của ta
Còn mây xanh đó, chắc là trời cao
Đâu có cảnh đẹp ta vào
Thâm sơn cùng cốc, non cao suối ngàn
Trời cao nắng gió ngập tràn
Dang tay ôm lấy, muôn vàn yêu thương
Vẫn biết thực tại khó lường
Vẫn biết cuộc sống nhiễu nhương, hẳn rồi
Tự dưng ta muốn đi thôi
Tự dưng ta muốn bồi hồi trong tim.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.