Phu gieo vần

Giữa thu trời đã se se
Trên căn gác vắng ấm chè mình ta
Trần gian mấy chốc đã già
Thêm thu này nữa là bao thu rồi?

Thời gian có lúc ngừng trôi
Bắt lấy khoảnh khắc ta ngồi lim dim
Không gian thấm đẫm lịm tim
Phiêu linh cảm xúc ta tìm tứ thơ

Giai vần của kẻ mộng mơ
Nhân gian nghiêm khắc có chờ đợi đâu
Thu rảo bước, ta u sầu
Yêu thu, ta vẫn yêu sâu một mình

Lá vàng đẹp, nắng vàng xinh
Còn ta ngơ ngác tìm mình giữa thu
Can đảm như một kẻ mù
Ta đây xin mãi làm… phu gieo vần.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.