Ngày không tên

Ngày không tên nắng vàng như sáp ong
Anh bước chậm, trong lòng vô tư lự
Ngày qua ngày nhạt nhòa không đếm thứ
Thu từ đâu tràn ngập tự bao giờ?

Ngày không tên gió nhè nhẹ hàng cây
Nằm trên cỏ, anh nhìn trời cao vút
Một cánh chim lẻ loi như côi cút
Bay thản nhiên, thong dong giữa bầu trời

Ngày không tên từng đến khi có em
Bên người ấy ta quên đi ngày tháng
Ngày qua ngày đều đều không hình dạng
Em giờ đâu khi phố vắng lên đèn?

Ngày không tên là ngày không đón đợi
Không niềm vui cũng chẳng có nỗi buồn
Ngày cứ đến rồi ngày trôi qua nhẹ
Ta đặt cho ngày vậy: ngày không tên.

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.