Thu muộn

Nắng lên rồi, cây lá hát xôn xao
Mùa thu muộn vẫn còn trên phố vắng
Trong quán nhỏ ly cà phê im lặng
Đông về rồi thấy buốt giá con tim

Những kỷ niệm ùa về như khúc phim
Phố không người mà sao chật chội quá
Ngày ấy bên nhau bỗng chốc hóa xa lạ
Đông về rồi ta bước tiếp bên ai?

Hình đại diện của Không hiểuGiới thiệu Thành
Người kể chuyện

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.