Tư bản hoang dã kìm hãm đất nước
04/09/2015 Bình luận về bài viết này
“Tư bản hoang dã” là cụm từ mô tả một giai đoạn của xã hội châu Âu vào thế kỷ 18 và đầu thế kỷ 19. Thời đó giới tư bản khai thác triệt để sức lao động của những người công nhân làm việc trong các nhà máy, hầm mỏ… Chúng bắt họ làm việc 12 đến 15h/ngày, và sống trong những điều kiện hết sức tồi tệ.
Hiện nay, lấy lý do là đất nước còn nghèo, chính quyền thảo ra “Luật lao động” quy định thời gian làm việc của công chức, viên chức là 8h/ngày, 40h/tuần. Doanh nghiệp tư nhân phải làm thêm sáng (hoặc cả ngày) thứ 7 nên là 44h- 48h/tuần.
Một ngày có 24 tiếng, thời gian làm việc chiếm nhiều quý thời gian trong ngày của mỗi người. Hơn nữa, khoảng thời gian đó rơi vào khung giờ đẹp. Từ 8h sáng đến 5h chiều. 24 tiếng mỗi ngày, 8h cho việc ngủ, 8h cho làm việc, mỗi người chỉ còn lại 8h cho bản thân và gia đình. Đó là chưa tính thời gian đi lại… !
Với người làm hành chính, 8h của bản thân này thường được chia ra là: 1 tiếng buổi sáng, 1 tiếng rưỡi buổi trưa và 5 tiếng rưỡi buổi chiều. Vì cơ địa người Việt Nam yếu, nên phần lớn người lao động về đến nhà là mệt mỏi, không đủ thời gian chăm lo cho bản thân và gia đình. Không có thời gian vệ sinh nhà cửa, dọn dẹp đồ đạc, trồng cây, đọc sách…
***
Các ông chủ tư nhân thì vì sự rủi ro của đồng tiền đầu tư, hay sự ham hố mà còn ép mình hơn nữa. Không có thời gian cho mình, cho gia đình và cho những giây phút thong dong, lãng mạn… Họ bị đồng tiền bóc lột! Họ bị tính sĩ diện bóc lột, họ háo danh… Đất nước Việt Nam tụt hậu phần nhiều là vì điều đó.
Mọi người, nhỏ thị bị học một nền giáo dục nhồi sọ, lớn lên khi ra trường đi làm bị bóc lột túi bụi. Không có thời gian đọc sách, suy nghĩ, nghiền ngẫm thì không thể sáng tạo. Thời gian thì đã ít, lại không được tiếp cận với thông tin “sạch”, vì các phương tiện thông tin đại chúng bị định hướng, nên dân trí Việt Nam vẫn còn thấp.
Mọi người bị khai thác sức lao động, không có thời gian nghỉ ngơi để tái tạo, nên năng suất lao động thấp. Không có thời gian nghiên cứu, sáng tạo nên không thể có những phát minh, sáng chế… Hàng ngày đi làm về rồi ngủ, không suy nghĩ, không mơ mộng nên mọi người dần trở thành những cỗ máy. Không còn tin vào điều kỳ diệu!
Châu Âu, bắc Mỹ và châu Úc từ lâu đã nhận ra điều này. Họ giảm giờ làm, tăng lương, chăm sóc cho nhân viên cả sức khỏe và tinh thần, lớp trẻ bên đó lại được đào tạo trong một nền giáo dục tiên tiến, nên sức sáng tạo lớn, năng suất cao, hàm lượng chất xám trong các sản phẩm nhiều, nên bán được giá cao.
Đó chính là tư bản khoa học, tư bản bài bản… Còn nước ta, tư bản hoang dã đang kìm hãm đất nước. Chỉ khi cải thiện được những điều này, thì Việt Nam mới thoát được bẫy thu nhập trung bình. Chứ đừng trông chờ vào đầu tư công hay FDI, WTO hay TPP. Một điều quan trọng khác, hãy thân thiện với RSF và TI (CPI)!




